năm đó anh từng yêu em truyện

Truyện sủng ngọt, sạch, có tí thịt vụng, có chút gây cấn hấp dẫn. Mình chấm truyện này 8.5/10đ thì trong 8.5đ đó tính cách của nam nữ chính chiếm đến 7đ. (Một điểm trừ vì mình cảm thấy truyện edit chưa được mượt lắm). Đề cử đọc!!!! Truyện; Năm Đó, Anh Từng Yêu Em; Năm Đó, Anh Từng Yêu Em. 0/10. Tác giả: Khuyết Danh. Thể loại: Đô Th Ba năm, Hoa Dao từ một cô bé trở thành một thiếu nữ trưởng thành, trong 3 năm đó mỗi lần đến Trái Đất, Mục Huyền đều đến nhìn cô một chút, quan sát từng chút từng chút một sự trưởng thành của cô, trong lòng vốn đã xác định, sau này anh sẽ lấy cô làm vợ. Truyện được yêu thích Top Xem nhiều trong tháng Truyện mới cập nhật Mùa Hạ Năm Xưa. Là Em Đó. 387 GƯƠNG MẶT. Tháng 10/2022 Tháng 09/2022 TRUYỆN 1: Du Dương: 1,7 K 2: Kha Nguyên: Quỳnh Anh ơi, truyện này mới có 51k chữ hà, tối thiểu cần 60k chữ lận. Thời gian hãy còn nè Nhưng thời gian này tôi 7h tối đã lên giường ngủ, 9h sáng mới dậy, ăn cơm trưa xong lại ngủ đến 3 chiều rồi lại ăn tối và ngủ tiếp. Tôi và anh người yêu liên tục cãi nhau vì chuyện đó, anh nói tôi thay đổi có người khác, lúc nào cũng lấy lý do "Đang ngủ" để gác máy. mimpi kedatangan tamu laki laki menurut islam. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để Reads 39,511Votes 619Parts 38Complete, First published Apr 16, 2019Table of contentsChương 1 Tại sao chết đi không phải là cô Tue, Apr 16, 2019chương 2 Là của cô tôi điều muốn chiếm đoạt hết Thu, Apr 18, 2019chương 3 Rút máu của cô ấy Thu, Apr 18, 2019chương 4 Mang con nghiệt chủng này phá cho tôi Sun, Apr 21, 2019chương 5 Áp lên bàn sanh non . Sun, Apr 21, 2019Chương 6 Đưa giác mạc cho Lục HạWed, Apr 24, 2019Chương 7 ... Ép cô ấy ký tên Wed, Apr 24, 2019Sun, May 5, 2019chương 9 Té xuống một mất hai mạngSun, May 5, 2019Chương 10 Cô ấy chạy trốn rồi Sun, May 5, 2019Chương 11 Không cho phép gây trở ngại trong đời sống của tôi Thu, Feb 13, 2020Chương 12 Hung hãng giẫm lên trên bụng của cô ấy Thu, Feb 13, 2020Chương 13 Cô ấy cầm lấy cái kéo hướng tới em xông lại Thu, Feb 13, 2020Chương 14 Đứa con của chúng ta chết rồi, lòng của anh đau qua chưa? Fri, Feb 14, 2020Chương 15 Tiêu tổng, phu nhân cô ấy đã chết rồiFri, Feb 14, 2020Chương 16 Tiêu Sở Bắc ôm lấy thi thể không buông Fri, Feb 14, 2020Chương 17 Tất cả mọi điều này đều là cô ấy gieo giỏ gặt bão! Fri, Feb 14, 2020Chương 18 Chết không đối chứng Fri, Feb 14, 2020Chương 19 Tiêu Sở Bắc điên rồi Thu, Mar 26, 2020Chương 20 Cô ấy lại muốn làm chuyện táng tâm bệnh hoạn nữa rồiTue, Mar 31, 2020Chương 21 Đứa con chết rồi , không có người sẽ phát hiện Wed, Apr 1, 2020Chương 22 Sống sống bỏng chết cô béWed, Apr 1, 2020Chương 23 Là chuyện tốt mà " Người vợ tốt " của người làm Tue, Apr 7, 2020Chương 24 Cái chết của Hiểu Hiểu , củng cố có liên quan Tue, Apr 7, 2020Chương 25 Cô ấy rốt cuộc cũng không thể sống trở lại Tue, Apr 7, 2020Chương 26 Trong lúc Hiểu Hiểu bị hỏa thiêu , người đang ở đâu ?Tue, Apr 7, 2020Chương 27 Cái gì đáng chết , đều phải chết Tue, Apr 7, 2020Chương 28 Tiêu Sở Bắc hoảng hốt nhìn người phụ nữ này Tue, Apr 7, 2020Chương 29 Hoảng cái gì ? Tiêu Sở Bắc vĩnh viễn cũng không biết được Tue, Apr 7, 2020Chương 30 Đi đăng kí kết hôn đi Tue, Apr 7, 2020Chương 31 Cô ấy khóc xin anh đừng đổ oan cho cô ấy Tue, Apr 7, 2020Chương 32 Quỳ gối trong mưa , tội hối hận rồi Tue, Apr 7, 2020Chương 33 Người phụ nữ xinh đẹp trong tiệm hoa Tue, Apr 7, 2020Chương 34 Đưa mắt của tôi cho cô ấy Tue, Apr 7, 2020Chương 35 Người kia ở Tân Thành Tue, Apr 7, 2020Chương 36 Tiêu Sở Bắc , nhìn không thấy rồi sao ? Tue, Apr 7, 2020Chương 37 Cô ấy nổi điên lên vọt tới bọn họ Tue, Apr 7, 2020Chương 38 Chúng ta sinh thêm một đứa con , sinh đến thiên hoang địa lãoTue, Apr 7, 2020Năm đó , cô nói cô có thai , cô đã mất đi một đội mắt và một đứa con . Năm đó , cô chạy trốn . Cô đã mất đi một tử cung và một mạng sống . Lục Hiểu đã chết trong một đám cháy lớn . Tiêu Sở Bắc đứng trôi dạt dưới cơn mưa ấy , đối mặt với cô gái mỉm cười trên bia mộ , quỹ đất không dậy Hiểu Hiểu , ANH ĐÃ HỐI HẬN RỒI . . .1ngẫm Tiêu Sở Bắc đến cuối cùng đều ôm thật chặt Lục Hiểu, anh dùng thân thể gắt gao bảo vệ lấy cô, Lục Hiểu gào khóc lớn tiếng, bởi vì là người đàn ông này không ngừng ở bên tai của cô nói "Xin lỗi, Hiểu Hiểu... xin lỗi, Hiểu Hiểu... đều là lỗi của anh, anh đã trách lầm em, em đừng có xảy ra chuyện nữa, anh sẽ không cho em có chuyện..." "Tiêu Sở Bắc, Tiêu Sở Bắc! !" Hai người đồng thời được cứu vào bệnh viện. Lục Hiểu vì được Tiêu Sở Bắc bảo vệ chỉ chịu tổn thương rất nhỏ, mà Tiêu Sở Bắc được cứu chữa suốt mười tiếng đồng hồ, phẫu thuật còn đang tiến hành. Bác sĩ đi ra đi vào đều đưa ra thông báo bệnh tình nguy kịch. Lục Hiểu xụi ngã xuống đất, "Tôi không muốn... Tiêu Sở Bắc... anh đừng có chết..." "Tôi còn chưa tha thứ cho anh, tôi không chuẩn anh chết! !" —— Lục Hiểu khóc ngất ở ngoài phòng phẫu thuật, cô lẳng lặng nằm ở trên giường bệnh, trong miệng không ngừng nỉ non gọi tên của Tiêu Sở Bắc. Phương Dã canh giữ ở bên giường của cô, nhìn khuôn mặt đang ngủ của cô cũng rơi lệ đầy mặt. "Lục Hiểu, em vẫn còn là rất yêu Tiêu Sở Bắc, đúng không?" Lục Hiểu chậm rãi mở mắt lên... Như mộng như thật nhìn Phương Dã, cô xin lỗi người đàn ông này, xin lỗi người ân nhân cứu mạng này đã trông coi cô hai năm, "Xin lỗi... xin lỗi..." Phương Dã ôn nhu cười nhạt một cái, "Nha đầu ngốc, Tiêu Sở Bắc không sao cả, hắn đã gắng gượng qua kỳ nguy hiểm rồi, nhưng mà trung khu thần kinh bị tổn thương nghiêm trọng, chi dưới tê liệt rồi..." Lục Hiểu đau khổ mà nhắm hai mắt lại, tại sao chuyện như này lại luôn luôn xảy ra trên người của cô và Tiêu Sở Bắc. "Em không cần vì hắn mà thương tâm, hắn đối với em làm qua những chuyện kia, những cái này đều là báo ứng." Đúng vậy a, báo ứng. Cô chính miệng nguyền rủa Tiêu Sở Bắc báo ứng. Nhưng mà tại sao, báo ứng đã đến rồi, đau lại là tim của cô... ? —— Vài ngày sau, Phương Dã nói với Lục Hiểu, Tiêu Sở Bắc đã tỉnh rồi, nhưng mà vịn Lục Hiểu đi đến phòng bệnh, trong phòng bệnh đã không còn người. Mẹ Tiêu nói với Lục Hiểu, Tiêu Sở Bắc tỉnh lại liền hỏi cô có yên ổn không. Nói cho hắn biết, cô bình an vô sự, hắn an tâm. Vì vậy hắn nhờ bà chuyển cáo cho cô "Sở Bắc nói bản thân mình chi dưới tê liệt, mắt lại bị mù rồi, bản thân mình chính là một phế nhân, hắn không muốn cho con tiếp thêm phiền toái, vì vậy hắn đã rời đi rồi, hắn không có nói với bất kỳ ai là đã đi nơi nào, Hiểu Hiểu, Sở Bắc những năm này thiếu nợ con, thỉnh cầu con tha thứ cho hắn, về sau Nam Nam liền giao cho con trong nom, Sở Bắc hắn cũng sẽ không lại đến quấy rầy con rồi." "Không, mẹ... mẹ nói cho con biết Sở Bắc đã đi đâu rồi, con muốn gặp anh ấy." Lục Hiểu khóc không thành tiếng. Anh ấy tại sao có thể rời đi như vậy? Cô còn chưa có mắng anh ấy một trận, đánh anh ấy một trận, anh ấy tại sao có thể cứ như vậy cũng không gặp cô nữa... Đây không phải là cách thức mà bọn họ ly biệt. —— Một năm sau bờ biển vào lúc ánh tà, Lục Hiểu mang theo Nam Nam ba tuổi lớn nghịch nước ở trên bờ cát. Tiểu nha đầu cao lớn rồi mập lên rồi, trắng nõn non đáng yêu cực kỳ. "Nam Nam, chạy chậm một chút, cẩn thận té." Nam Nam cười khanh khách, "Con sẽ không bị té, té rồi, bố cũng đến ẫm con lên." Lục Hiểu chán nản rủ xuống mắt. Cách đó không xa, một bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi chậm rãi tới gần cô. Bỗng nhiên, hai cánh tay của người đàn ông từ sau ôm lấy Lục Hiểu, cô vừa muốn giẫy động. Nhưng cả người một cái cứng ngắc, nhiệt độ cơ thể và hơi thở của người đàn ông khiến nước mắt của cô không tự giác lách cách lách cách rơi xuống —— "Tiêu Sở Bắc, anh khốn nạn." Mỗi một tấc da thịt trên toàn thân đều đang nói cho cô biết, là người đàn ông này. Người đàn ông mà cô yêu cả đời. Lục Hiểu nắm lấy cánh tay của anh hung hãn đánh vào anh một cái, người đàn ông mỉm cười hôn lên thùy tai trắng như tuyết của cô "Ừ, vì vậy anh trở về, em có thể mắng anh cả đời, đánh anh cả đời, anh đáp ứng en, vĩnh viễn đều không đánh trả." Là anh. Là anh Sở Bắc của cô cuối cùng đã trở về rồi? ! Lục Hiểu kích động xoay người, thoáng cái ôm lấy Tiêu Sở Bắc, người đàn ông gắt gao ôm lấy cô, một năm chia lìa, anh đã tiếp nhận nhiều loại ca phẫu thuật lớn nhỏ, cuối cùng có thể đứng thẳng lại lần nữa, đôi mắt cũng đã tiếp nhận ca phẫu thuật, thành công hồi phục lại thị lực. Nam Nam nhìn thấy Tiêu Sở Bắc, vui sướng chạy tới "Bố, bố!" Tiêu Sở Bắc thoáng cái ôm lấy tiểu công chúa của anh, "Nhớ bố không?" "Ừ." "Còn mẹ thì sao?" Hai cha con đồng thời nhìn tới Lục Hiểu, "Mới không có." Cô kiêu ngạo hướng về phía bờ biển đi, Tiêu Sở Bắc ôm Nam Nam theo ở phía sau hỏi "Hiểu Hiểu, em có hối hận yêu anh?" "Ai nói em yêu anh rồi hả?" "Đứa con cũng sinh rồi, thật sự không yêu?" Lục Hiểu dừng chân lại, đẩy anh tới một bên, kiêu ngạo cho anh một ánh mắt khinh bỉ "Đã sinh con rồi là phải yêu sao?" Người đàn ông cười đểu đuổi theo "Vậy chúng ta sẽ sinh thêm một đứa nữa, sinh đến em yêu anh mới chịu thôi..." Tên điên... Trên bờ biển đều là tiếng cười thẹn thùng lãi ngọt ngào của người phụ nữ. Ở phía xa, trời chiều chậm rãi đi xuống, dưới quang ảnh đẹp đẽ, người đán ông gắt gao dắt tay người phụ nữ, lần này, họ sẽ không tách rời nữa, sẽ không còn hiểu lầm nữa. Lần này, họ sẽ vĩnh viễn... vĩnh viễn đều ở bên nhau... -Hết- Nước mắt của cô ấy bao giờ cũng nói đến là đến. Trước kia anh sao lại ngu xuẩn như vậy, cô ấy vừa khóc, anh liền ngu xuẩn tin tưởng rồi. "Tôi có nói qua là cô phóng lửa sao?" Tiêu Sở Bắc hỏi cô, trái tim của Lục Hạ lộp bộp một cái, ngay sau đó, tay của anh lại chỉ chỉ cái vọ ngoài bị cháy đen của hộp quẹt, chỉ còn dư lại một chút cái góc ở trên, rõ ràng đang khắc một chữ "Hiểu", "Đó là Hiểu Hiểu tự tay khắc lên, trên đời này chẳng lẽ còn có cái thứ hai giống y như đúc sao?" Hai mắt của Lục Hạ ngơ ngác nhìn chằm chằm vào cái chữ Hiểu kia. Cô từ đầu cũng không biết chỗ đó còn có khắc một chữ Hiểu. Cho nên cô đổ thừa như thế nào đều không thể đổ thừa lại được nữa sao? ! "Lục Hạ, cô càng đáng sợ hơn tôi tưởng, Lục Hiểu là em ruột của cô a! !" Tiêu Sở Bắc túm lấy cổ tay của Lục Hạ gào thét. "Cô tưởng cô đụng chết người đàn ông kia, là có thể nhởn nhơn ngoài vòng pháp luật sao? Đây là điện thoại di động của ông ấy, bên trong ghi chép toàn bộ câu đương hạ lưu xấu xa của cô với ông ấy!" Tiêu Sở Bắc lấy ra một máy điện thoại hung hãn quăng vào mặt Lục Hạ. Khuôn mặt non nớt của cô bị quẹt ra một dấu đỏ thẫm. Cô từ trong tay của người đàn ông giãy giụa ra, xem ra cô dù ngụy biện thế nào cũng không làm nên chuyện gì nổi. "Nên? Ngài Tiêu ngài đã sớm tìm được những thứ này, cố ý dẫn tôi tới nơi đây để làm gì?" Cô ấy thừa nhận rồi. Cô ấy cuối cùng cũng thừa nhận rồi? ! "Cô đáng chết, cô không có bị hôn mê, mẹ nó cô vốn dĩ không có bị mù!" "Đúng vậy a, mắt của tôi rất tốt, ngài Tiêu, thật sự là cám ơn ngài đã khoét mắt của Lục Hiểu đưa cho tôi." "Súc sinh! Cô coi tôi như kẻ đần mà lừa gạt, cô khiến tôi như cầm thú giết chết người phụ nữ tôi yêu nhất ——" "Người phụ nữ... yêu nhất?" Đến cùng người phụ nữ mà anh yêu nhất vẫn là Lục Hiểu! "Tiêu Sở Bắc, anh buông tay cho tôi, cho dù tôi đã đối với Lục Hiểu làm đủ chuyện xấu, anh đừng có quên, anh mới là thủ phạm, người chân chính giết chết cô ấy là ngươi!" Lục Hạ gào thét. Hốc mắt của Tiêu Sở Bắc đỏ bừng, anh không có một lúc nào không hối hận những sai lầm của bản thân mình lúc trước đối với Lục Hiểu phạm phải, cô ấy nói không sai, anh là thủ phạm, anh cũng mới là kẻ đầu sọ giết chết Hiểu Hiểu. "Chết tiệt, ngày đó cô đều đối với Hiểu Hiểu làm cái gì? !" "Tiêu Sở Bắc, anh làm đau em rồi, anh còn nhớ không, em đã cứu mạng của anh? Em vì anh chịu qua một viên đạn!" Lục Hạ kêu thật lớn tiếng. Tiêu Sở Bắc hai mắt căm hận nhìn chằm chằm vào bụng của cô ấy, trong đầu là Lục Hiểu nói với anh câu nói kia —— "Cô ấy không phải nói cô ấy đã từng vì anh đỡ qua một súng, cô ấy nói qua với anh bộ phận bị thương của cô ấy là bụng của cô ấy, nếu như viên đạn xuyên qua bụng của cô ấy, anh khẳng định là cô ấy thật có thể có thai của con anh sao?" Xoẹt một tiếng. Tiêu Sở Bắc như điên lên xé rách áo trên của Lục Hạ, từ hông đến bụng, da thịt của cô ấy bạch bích không tỳ vết, một chút vết thương đều không có. "Sẹo viên đạn của cô ở đâu? !" Lục Hạ hoảng hốt lo sợ. Những vẫn còn cãi bướng "em sợ anh không thích liền khử đi rồi, anh chạm qua em, không lẽ anh không biết sao?" "Tôi thật sự đã chạm qua cô sao? !" Tiêu Sở Bắc dùng sức nắm lấy cánh tay của Lục Hạ, hận không thể như vậy đem cô nhào nát. Hiểu Hiểu rời khỏi anh trong hai tháng kia, anh sống một ngày như một năm, có một đêm anh uống rượu say, tỉnh lại cô ấy lại trần trụi nằm ở bên cạnh anh, sau đó không bao lâu, cô ấy liền nói mình đã có thai. Đã từng, anh không có tuy cứu đến cùng, chỉ là ở sâu trong lòng anh là nhớ kỹ —— anh chưa từng chạm qua cô ấy, mà cô ấy cũng chưa từng vì anh chịu qua súng. "Là Hiểu Hiểu đã cứu tôi, là cô nói dối với tôi, là chính cô nhảy xuống hồ nước, cô lại nói dối với tôi, là cô động tay chân trong xe, cô lại nói dối với tôi, là chính bản thân cô tự té xuống lầu, cô lại nói dối với tôi, cô vốn dĩ không bị mù, là cô khiến tôi khoét đi mắt của Hiểu Hiểu, Hiểu Hiểu không phải là vì cầm lấy cái kéo uy hiếp cô mới té xuống lầu, cô ấy là bị cô đẩy xuống đấy, là cô, là cô, toàn bộ đều là cô! !" Tiêu Sở Bắc đem Lục Hạ dồn đến bên vách núi, mắt nhìn sắp té xuống."Ha ha ha ha... Ha ha ha ha..." Lục Hạ đột nhiên ngửa mặt lên trời cười to. Cô ấy lại còn cười được? "Nói cho tôi biết, cô cái con ma quỷ giết người không chớp mắt, ngày đó cô đều đối với Hiểu Hiểu làm cái gì? !" Anh ấy muốn biết cô phóng lửa, Lục Hiểu là như thế nào khổ sở van xin cô mở cửa thả cô ấy một con đường sống còn sao? "Anh rất muốn biết tôi đối với cô ấy làm cái gì?" Lục Hạ hỏi anh, không có chút áy náy nào, cũng không có bộ dạng sợ hãi. Tiêu Sở Bắc cắn răng, hận không thể đẩy cô ấy xuống như vậy, không —— té vỡ cái thịt nát xương tan của cô ấy cũng đền bù không được tội lớn tày trời của mà cô ấy phạm phải. "Đúng vậy a, lửa là tôi thả đấy, người là tôi thiêu chết đấy, tôi cứ như vậy nhìn cô ấy quỳ trên đất cầu tôi buông tha cô ấy, nhưng mà anh đoán tôi cùng cô ấy nói gì?" "..." "Tôi nói tất cả đều là anh sai khiến tôi làm đấy! Người đàn ông mà cô ấy yêu nhất yêu nhất chính tay muốn giết cô ấy! !" "Lục Hạ, cô ——!" "Ha ha ha ha ha... Tiêu Sở Bắc, cô ấy xuống đến địa ngục cũng sẽ hận anh, vĩnh viễn hận anh! !"Lục Hạ! Tôi muốn cô đền mạng!" "Anh không có cơ hội đó, Tiêu Sở Bắc ——" Lục Hạ giãy tay của Tiêu Sở Bắc đang nắm lấy tay của mình ra, quay người nhảy xuống vách núi. Trong núi rừng trống trải chỉ nghe thấy người phụ nữ điên cuồng cười to "Tiêu Sở Bắc, anh vĩnh viễn cũng không thể thay cô ấy báo thù được, tôi sẽ không thua, vĩnh viễn sẽ không thua đấy! ! Tôi cho dù chết cũng sẽ ở trong địa ngục nguyền rủa các ngươi, vĩnh viễn cũng không thể đến với nhau! !" Lục Hạ nhảy núi chết rồi... —— Cơn mưa liên miên bao phủ bầu trời tháng sáu. Tiêu Sở Bắc đứng trôi dạt dưới cơn gió mưa ấy, đối mặt với cô gái mỉm cười trên bia mộ, quỳ đất không dậy " Hiểu Hiểu, anh đã hối hận rồi... anh đã hối hận rồi... " Contents1 Giới thiệu Truyện Năm Đó, Anh Từng Yêu Em2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Năm Đó, Anh Từng Yêu Em “cập nhật ngày 12/06/2023“ Trọn bộ Năm Đó, Anh Từng Yêu Em Full tập được cập nhật mới nhất ngày 12/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Năm Đó, Anh Từng Yêu Em 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Năm Đó, Anh Từng Yêu Em Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 12/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Tác giả Khuyết Danh Thể loại ngôn tình, đô thị Giới thiệu Năm đó, cô nói cô có thai, cô đã mất đi một đôi mắt và một đứa con. Năm đó, cô chạy trốn. Cô đã mất đi một đáy huyệŧ và một mạng sống. Lục Hiểu đã chết trong một đám cháy lớn. Tiêu Sở Bắc đứng trôi dạt dưới cơn mưa ấy, đối mặt với cô gái mỉm cười trên bia mộ, quỳ đất không dậy Hiểu Hiểu, anh đã HỐI HẬN rồi! Danh sách chương Chương 1 Tại Sao Chết Đi Không Phải Là Cô? Chương 2 Là Của Cô, Tôi Đều Muốn Đoạt Lấy Hết Chương 3 Rút Máu Của Cô Ấy Chương 4 Mang Con Nghiệt Chủng Này Phá Cho Tôi Chương 5 Áp Lên Bàn Sanh Non Chương 6 Đưa Giác Mạc Cho Lục Hạ Chương 7 Ép Cô Ấy Ký Tên Chương 8 Cô Ấy Mù Rồi Chương 9 Té Xuống Sẽ Là Một Mất Hai Mạng Chương 10 Cô Ấy Chạy Trốn Rồi Chương 11 Không Cho Phép Gây Trở Ngại Trong Đời Sống Của Tôi Chương 12 Hung Hăng Giẫm Lên Trên Bụng Của Cô Ấy Chương 13 Cô Lấy Cầm Lấy Cái Kéo Hướng Tới Em Xông Lại Chương 14 Đứa Con Của Chúng Ta Chết Rồi, Lòng Của Anh Đau Qua Chưa? Chương 15 Tiêu Tổng, Phu Nhân Cô Ấy Đã Chết Rồi Chương 16 Tiêu Sở Bắc Ôm Lấy Thi Thể Không Buông Chương 17 Tất Cả Mọi Điều Này Đều Là Cô Ấy Gieo Gió Gặt Bão! Chương 18 Chết Không Đối Chứng Chương 19 Tiêu Sở Bắc Điên Rồi Chương 20 Cô Ấy Lại Muốn Làm Chuyện Táng Tâm Bệnh Hoạn Nữa Rồi Chương 21 Đứa Con Chết Rồi, Không Có Người Sẽ Phát Hiện Chương 22 Sống Sống Bỏng Chết Cô Bé Chương 23 Là Chuyện Tốt Mà “NGƯỜI VỢ TỐT” Của Ngươi Làm Chương 24 Cái Chết Của Hiểu Hiểu, Cùng Cô Có Liên Quan Chương 25 Cô Ấy Rốt Cuộc Cũng Không Thể Sống Trở Lại Chương 26 Trong Lúc Hiểu Hiểu Bị Hoả Thiêu, Ngươi Đang Ở Đâu? Chương 27 Cái Gì Đáng Chết, Đều Phải Chết Chương 28 Tiêu Sở Bắc Hoảng Hốt Nhìn Người Phụ Nữ Này Chương 29 Hoảng Cái Gì? Tiêu Sở Bắc Vĩnh Viễn Cũng Không Biết Được Chương 30 Đi Đăng Kí Kết Hôn Đi Chương 31 Cô Ấy Khóc Xin Anh Đừng Đổ Oan Cho Cô Ấy Chương 32 Quỳ Gối Trong Mưa, Tôi Hối Hận Rồi Chương 33 Người Phụ Nữ Xinh Đẹp Trong Tiệm Hoa Chương 34 Đưa Mắt Của Tôi Cho Cô Ấy Chương 35 Người Kia Ở Tân Thành Chương 36 Tiêu Sở Bắc, Nhìn Không Thấy Rồi Sao? Chương 37 Cô Ấy Nổi Điên Lên Vọt Tới Bọn Họ Chương 38 Chúng Ta Sinh Thêm Một Đứa Con, Sinh Đến Thiên Hoang Địa Lão Trọn bộ Truyện Năm Đó, Anh Từng Yêu Em “cập nhật ngày 12/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả. Leave a comment

năm đó anh từng yêu em truyện